Có một câu chuyện thế này:
Một anh chàng rất keo kiệt, lúc nào cũng chắt bóp chẳng dám ăn tiêu gì. Tích cóp cả đời, anh ta để dành được cả một gia tài lớn. Không ngờ một ngày, Thần Chết đột nhiên xuất hiện và đòi đưa anh ta đi. Lúc này anh ta mới nhận ra mình chưa kịp làm gì với số tiền kia. Anh ta bèn nài nỉ:
- Tôi sẽ chia một phần ba tài sản của tôi cho Ngài, chỉ cần Ngài cho tôi sống thêm một năm.
- Không được. Thần Chết lắc đầu.
- Vậy tôi đưa Ngài một nửa. Ngài cho tôi sống thêm nửa năm nữa, được không? Anh ta tiếp tục van xin.
- Không được. Thần Chết vẫn không đồng ý.
Anh ta vội nói:
- Vậy… tôi xin giao hết của cải cho Ngài. Ngài cho tôi một ngày thôi, được không?
- Không được. Thần Chết vừa nói vừa giơ cao chiếc lưỡi hái trên tay.
Người đàn ông tuyệt vọng cầu xin Thần Chết lần cuối cùng:
- Thế thì Ngài cho tôi một phút để viết chúc thư vậy.
Lần này, Thần Chết gật đầu. Anh ta run rẩy viết một dòng:
- Xin hãy ghi nhớ: "Bao nhiêu tiền bạc cũng không mua nổi một giây".
Bạn thấy đấy, giá trị của cuộc sống không nằm ở đồng tiền. Giá trị của cuộc sống nằm ở những năm tháng chúng ta đang trải qua, ở những điều mà chúng ta đã trải nghiệm. Vậy mà rất nhiều người trong chúng ta lại đang hoang phí thời gian mình có, một số người than thở vì tình, một số người lại ngồi khóc lóc cho những chuyện vụn vặt…
Mục đích của câu chuyện này nhằm nhấn mạnh vai trò của thời gian và cách chúng ta sử dụng chúng cuộc sống.
Thứ nhất, khi bạn còn chưa làm được gì có ích cho đời, thì cũng đừng làm những điều vô vị.
Thứ hai, dù bạn làm việc cật lực cả đời để kiếm tiền nhưng bạn không biết cách sử dụng chúng cho những điều tốt đẹp thì thời gian cũng là vô ích.
Hãy nhớ rằng, tiền có thể mua được một chiếc đồng hồ nhưng không thể mua được thời gian, chính vì vậy, bạn phải học cách sử dụng chúng sao cho thật hợp lý bởi bạn chỉ có một cuộc đời này mà thôi.
có một quyển sách mà tôi tâm đắc có đoạn thế này: Thật đáng thương khi phải phí phạm một cuộc đời đầy hứa hẹn. Thay vì phung phí nó trong các hoạt động hướng ngoại, trong sự khôn ngoan ngu xuẩn, trong việc sử dụng miệng lưỡi, thì biến những năng lượng khả dĩ đó thành màng lọc cho các hoạt động hướng nội, dù gây hại hay mang lại sự hiểu biết và hạnh phúc, lại chẳng tốt hơn, mang tính khai trí hơn hay sao?
Sách: Thế giới trong bạn, Krishnamurti sẽ khai mở cho ta con đường thực hiện sự chuyển hóa nội tâm đó, một “cuộc cách mạng về tinh thần” thật sự để đạt đến tỉnh thức. Khi cho ta thấy các hạn chế của bản thân, ông đồng thời cũng hướng ta đến với sự tự do bên trong và tiềm năng tự giải phóng mình khỏi mọi ràng buộc và khuôn mẫu. Ta là thế giới và thế giới là ta. Để hiểu và chữa lành cho thế giới, ta trước tiên phải hiểu và chữa lành cho chính mình.