Cũng con người đó, khi chưa có gì hết, hoặc đang trên hành trình chấp nhận mọi khổ cực để tiến đến cái đích thành công, thì mọi nỗi niềm đều được giấu kín vào trong. Ở giai đoạn này, hóc môn nỗ lực sẽ giúp họ vượt qua mọi khó khăn. Và cái gì càng giấu, càng ép vào trong thì nghĩa là càng bị dồn nén. Chính vì thế, khi thành công, đặc biệt là những ngày đầu đạt được mục tiêu lớn, ngồi được vào chiếc ghế danh vọng và địa vị… một lượng hóc môn chiến thắng được kích hoạt, tiết ra mạnh mẽ, làm thay đổi rất nhiều về họ.
Tác động đầu tiên và dễ thấy của hóc môn này là việc định nghĩa lại những tiêu chuẩn cơ bản: ăn phải thế này, mặc phải thế nọ, nói năng, đi đứng, xe cộ, đồng hồ… cũng cần phải đổi thay cho phù hợp.
Cao hơn xíu nữa là tiêu chuẩn tương xứng dạng môn đăng hộ đối: ai là người có thể gặp tôi, đối tác của tôi thì tối thiểu phải là… buổi tiệc, hội thảo nào tầm vóc như nào mới xứng đáng với sự hiện diện của tôi.
Cực đoan hơn một chút, khi có một chuỗi thành công nối tiếp, những kết quả kinh doanh khả quan, những cái vỗ tay… càng kích thích sự bài tiết của loại hóc môn này. Khi đạt tới ngưỡng nào đó, thì người chiến thắng sẽ mặc định những ý kiến, phát ngôn của mình như là một chân lý luôn đúng và đáng để người khác học.
Cứ thế, mỗi lần chiến thắng là mỗi lần kích thích sự bài tiết của loại hóc môn này. Với những người có máu đỏ đen thì càng dễ thấy. Gần như không có cách nào để tiết chế được sự tiết ra ấy.
Chỉ khi nào, cho đến một ngày, cạch một cái, kiểu hoạ vô đơn chí, domino ngược càn quét và khởi nguồn cho một sự sụp đổ thì lúc đó, hóc môn chiến thắng mới thôi bài tiết.
Và khi đó, họ trở về với những điều rất đỗi bình thường của lúc mới bắt đầu. Té ra mọi thứ rất đơn giản, sức mạnh nằm ở sự dịu dàng, thành công nằm ở gần gũi và mọi thành quả, thậm chí tính mạng của mỗi người cũng chỉ là một hạt cát, chẳng qua thượng đế chưa buồn lấy đi mà thôi.
***
Ở một khía cạnh khác, sự phát triển tương xứng giữa hình thức và nội dung là cần thiết. Những chuẩn mực hành xử cần được tôn trọng. Nhưng mọi thứ rất dễ bị thổi phồng nó lên thành một chuẩn mực dưới hình hài của chân thiện mỹ, mà quên mất những giá trị căn bản cần có.
Từ Tác giả Tuấn Trần