Featured Games

Game

Sunday, May 29, 2022

Lỡ một cuộc hôn nhân, em tôi đã chẳng còn tin vào tình yêu đời thực, có chăng cũng chỉ hy vọng một người vừa đủ cảm tình để có thể dìu dắt tay nhau đi qua những năm tháng bình đạm của cuộc đời, thế là trọn vẹn.



Tôi nhìn em vò nát những trang giấy lật dở tồn tại vết mực nhem nhuốc..

Em nói em đã viết nó vào những giai đoạn bi kịch nhất cuộc đời mình, em bước vào hôn nhân như bước vào cánh cửa địa ngục, em cứ nghĩ rằng mái ấm sẽ là thứ khiến cho em thay đổi được cuộc sống hiện tại, nhưng không, ông trời đã chẳng ban cho em ý nguyện, mà còn đẩy em vào hố sâu của ngờ vực.

Em lấy một người chồng như chuốc về cho mình những gánh nặng ưu phiền, em lau nhẹ hai bên hàng mi đang chực chờ ngấn lệ..

Em khóc, chẳng biết được em đã khóc bao nhiêu lần trong căn phòng tưởng chừng êm ấm đó, nhưng nghịch thay, ánh đèn chẳng còn rực sáng, bốn bức tường phủ tối vây quanh..em cầm trên tay cuốn allbum ảnh cưới, em cười lịm sau những đớn đau dùng dằn.

Khắc khổ, đời người đến cuối chỉ hy vọng lấy được một người mình yêu và xây đắp lên một cuộc tình trọn vẹn, nhưng có lẽ đối với em điều đó quá xa xỉ, em quay mặt đi rồi châm lên điếu thuốc, em chẳng tha thiết gì một tình yêu, nếu được, em chỉ xin cho mình một sự bình yên, bình yên để đôi bàn tay chẳng còn run rẩy, bình yên để đêm về chẳng còn lo sợ nỗi đau sẽ chồng chéo lên nhau chằn chịt.

Trái tim em khô cằn quá đỗi, tôi đứng cạnh bên, một nửa muốn ôm em vào lòng để xoa dịu đi những vết thương mà em đang gồng mình gánh chịu, một nửa còn lại tôi e sợ em sẽ chẳng còn niềm tin vào bất cứ điều gì.

Em hỏi tôi, liệu em có còn nhận được hạnh phúc??

Tôi chẳng biết nói như thế nào cho thoả đáng, chỉ biết là: 

Đời người chẳng ai có thể định hình được cho mình một cuộc đời vẹn ý, cũng chẳng có ai biết được mình sẽ phải đi qua bao nhiêu đỗ vỡ thì mới có thể chạm được hạnh phúc, bình yên.

Em nhìn tôi, đôi mắt như tuyệt vọng..

Có chăng em nên thôi ý định đi tìm hạnh phúc, đôi chân trần đã chẳng còn trụ nỗi giữa cuộc đời trầm luân. Thanh xuân đời người như một thoáng mơ hồ, chẳng khác nào đoá hồng dại rực cháy trong khúc giao mùa, đi được một đoạn, hoa tàn, tình cạn, vụn vỡ rồi chia li.

Tôi thở dài ngán ngẫm..

Này cô gái, em biết không..

Con người ta một khi đã ngụp lặn trong bể buồn của tình ái, vượt qua rào chắn của nỗi đau, khi ấy họ đã chẳng còn lo sợ nữa những đau thương vụn vặt, bởi lẽ có thêm, cũng chỉ là thêm một nỗi đau lưng chừng.

Em bước qua một cánh cửa, nhưng chẳng may không được thành toàn..vậy thì tôi hy vọng em sẽ có đủ dũng khí để đóng sập cánh cửa đó lại, bạo dạn mở ra cho mình một khung trời mới, tô vẽ bức tranh bằng những ố hoen mà em đã nếm được từ cuộc đời.

Vì nhân sinh cơ bản là những lần gặp gỡ và chia xa, khi một bàn tay này buông ra, ắt sẽ có một bàn tay khác nắm lấy. " TIN TÔI ĐI, HÃY CỨ SỐNG THẬT BẢN LĨNH, RỒI EM SẼ ĐƯỢC BÌNH AN. "

Chẳng mấy ai sống mãi một kiếp điêu linh em à..

Nhắm mắt lại, thôi nghĩ về chuyện đã xa..

Đời phong ba, hãy vươn mình thật kiêu hãnh..

Dẫm chông gai, thôi khóc lại một cuộc tình..!!

About KPB

we are certified themeforest Developers, Google blogspot developer and UI designers. We are popular at JavaScript engineers. We are team of professinal programmers, developers work together and make unique blogger templates.

Reach Us

Address

Contact Us

Copyright © KPB FIA ™

Blogger Templates By Templatezy & Copy Blogger Themes